truyện tranh cuộc gặp gỡ định mệnh
Thơ Đấu Tranh - Thơ Tù Đầu thập niên 1970, định mệnh đã mỉm cười với nhà văn Dương Hùng Cường. Dù nụ cười ấy nhanh chóng tắt ngúm; ném trả cuộc đời tác giả "Vĩnh Biệt Phượng" vào những bất hạnh, lao tù mới! Lần gặp gỡ cuối với nhà văn Dương Hùng
Cuộc gặp gỡ định mệnh với người cũ và cái kết không đổi. Linh nghĩ rằng mình là một cô gái đầy lí trí, nhưng từ khi bất ngờ gặp lại Hùng, dường như cái lí trí ấy đã bị cô bỏ quên ở một xó xỉnh nào đó. Linh chẳng mảy may nghi ngờ khi Hùng nói rằng lời chia
Vẻ mặt Mạn Thiên lại có chút đượm buồn, chất giọng khàn đặc vì đau họng lâu ngày lại cất lên lần nữa. "Em cứ tưởng mẹ với chị về hẳn đây cơ." Mạn Ngọc hiểu được cảm giác lúc này của Mạn Thiên, nhưng biết làm sao bây giờ? Gia đình cô ở hai ngả con đường không liên quan đến nhau đã lâu, hiện tại cũng ổn định. Muốn quay lại, e rằng đã muộn màng.
Lại Được Gặp Em 11. Đừng Khóc 12. Phù Thủy Hạng Bét 13. Em Là Bạc Hà Mèo Của Tôi 14. Anh Ấy Rất Hay Trêu Chọc Tôi 15. Chàng Trai Người Máy Ấm 741 Của Tôi 16. Điều Tuyệt Vời Nhất Của Chúng Ta 17. Thuật Sĩ Đến Từ Tương Lai 18. Tiến Gần Đến Trái Tim Em 19. Vụng Trộm Không Thể Giấu 20. Quả Táo Của Anh Ấy 21. Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt 22.
Sau cuộc gặp gỡ định mệnh ấy, Lý Hòa từ bỏ nguyện vọng theo ngạch võ quan, tung hoành trận mạc, quyết định trở thành một viên chép sử. Hắn muốn tự mình tìm hiểu những việc đã xảy ra trong thời gian nàng là Hoàng hậu. Nhưng ước muốn của Lý Hòa còn nhiều hơn thế…
materi ips kelas 4 sd kurikulum 2013 pdf. 26/03/2022 0 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Khi tình yêu chớm nở… 642 1024 Rán Rán 26/03/2022 26/10/2022 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Khi tình yêu chớm nở…Cuộc gặp gỡ định mệnh Một buổi tối sau giờ làm việc ở Homestay. – Anh về trước đây hai đứa. Hai đứa ở lại dọn dẹp…read more Byadmin 26/03/2022 0 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Gặp gỡ định mệnh… 642 1024 admin admin 26/03/2022 26/10/2022 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Gặp gỡ định mệnh… Cuộc gặp gỡ định mệnh – Ê Đạt! Tối nay đi hát ở chỗ anh Dương với tụi tao chứ? Bạn Đạt nói. – Sao bữa anh Dương…read more ByRán 26/03/2022 1 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Người lạ chung đường 642 1024 Rán Rán 26/03/2022 26/10/2022 CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Người lạ chung đườngCuộc gặp gỡ định mệnh Có những mối tình đã qua để lại trong chúng ta nhiều hồi ức. Đó là những kỉ niệm đẹp, đó có thể…read more
Giới thiệu Truyện tranh Gặp gỡ định mệnh được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại Web Truyện. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ Web Truyện ra các chương mới nhất của truyện Gặp gỡ định mệnh.
Home Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh Rating Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh Average / 5 out of 22 Rank N/A, it has 42K views Authors Artists Genres Tags Summary Đọc truyện tranh Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh chap, spoil, Novel, truyện chữ, Full Chapter, RAW mới nhất. Đọc truyện tranh ngôn tình, đam mỹ, manhwa, manhua, hentai tại mi2manga, nettruyen, ungtycomics, ưng tỷ, truyengihot mới nhất miễn phí. LATEST MANGA RELEASES Chapter 17 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 16 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 15 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 14 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 13 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 12 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 11 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 10 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 9 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 8 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 7 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 6 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 5 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 4 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 3 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 2 28 Tháng Bảy, 2021 Chapter 1 28 Tháng Bảy, 2021 MANGA DISCUSSION
Quán karaoke đi uống đi! -Đúng đúng! Cô cầm ly rượu, chạy tới cầm MỪNG NGÀY CHÚNG TA TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC! Bao nhiêu người ở dưới hò hét chúc mừng chúc mừng. Có vẻ tất cả đã say, nhưng vẫn kiên trì uống. Cô buông ly rượu xuống bàn, lảo đảo đi về phía nhà vệ sinh. Aizzz... người ta say thì thần trí đảo lộn, nói năng linh tinh. Nhưng cô, nhân danh người duy nhất say trong tỉnh táo, cô chỉ đi đứng không vững thôi!Đứng trước gương trong nhà vệ sinh, cô liên tục hắt nước lên mặt, cảm giác thật thoải mái. Bây giờ cô mới để ý người đàn ông đứng bên cạnh đang nhìn chằm chằm mình. À... -Anh đi lộn nhà vệ sinh rồi!-Cô tốt bụng nhắc sao?-Người đàn ông bình thản phun ra hai hứ!-Cô làm vẻ mặt tất nhiên rồi!Dừng lại một chút, cô nói cho anh trong này chỉ có mình tôi đấy!Lạ nha!-Không sao, nếu gấp quá thì anh cứ xử lí ở đây cũng được! Tôi đi trước!Cô bước ra ngoài cửa, đột nhiên quay lại, vuốt mặt anh một cái. -Ừm, cũng được đấy!-Rồi đi ra sau, mặt anh phức tạp, nếu anh mà đi lộn thì sao cậu ta cũng ở đây?Quay lại đi đâu lâu vậy?-Gặp một anh ngon zai vào nhầm nhà vệ sinh! -May nhở, thế nào, có được không?-Chắc không. Hình như anh ta là một ông chú khó vẻ lạnh lùng không nói gì của anh, cô bĩu môi khinh tao về trước đây! -Mày về sớm thế Mai?-Về ngắm zai đẹp cho dễ ngủ! Haha...Chả là, cô mới mua một căn hộ cao cấp. Nghe nói xung quanh có nhiều anh đẹp trai độc thân nhà giàu ở đó lắm nhé! Khu đó chỉ bán cho con trai thôi, và cô đã làm mọi cách để mua được một căn ở đó. Mà cũng chẳng phải làm mọi cách. Chẳng qua hôm kia "cái" Trungthằng lessbian, bạn cô đang thực tập ở một công ty chuyên đào tạo nhiếp ảnh gia, cần gấp một tập ảnh chụp người mẫu nam để nộp cho quản lí hội thực tập. Ngay lúc đấy lại gặp cô, thế là nó lôi ngay cô vào phòng thay đồ, ném cho một bộ quần áo, một đôi giày và một bộ tóc giả, bắt cô thay đồ để nó chụp hình. Cô đang vội nên đành đồng ý, đuổi nó ra ngoài rồi thay đồ. Chụp khoảng 20', cô chẳng buồn thay đồ mà chạy luôn tới ban quản lí tòa nhà. Kết quả là dinh về một căn hộ cao tao cũng về đây, có cần tao đèo về không?-Băng, cái đứa bạn thân trời đánh của cô với Vào đấy mày cua anh nào của tao thì chết! Với cả ai đời để nữ đèo nam bao giờ?-Cô vuốt mái tóc ngắn xoăn kiểu chuẩn zai Hàn. -Của mày hết của mày hết! Thôi về không lại bị cho ở ngoài thân về nhà. Hôm nay cô vẫn mặc bộ đồ mà Trung đưa, cả quả tóc giả nữa. Cô chẳng bao giờ biết được, chú quản lí tốt bụng đang thắc mắc tại sao thằng nhóc này có một bộ đồ mà mặc đi mặc là ông trời thương xót. Vừa vào thang máy đã gặp hai anh đẹp trai mới chuyển vào à? -À... vâng, chào anh!-Nó dơ tay ra, háo hức chờ mong được chạm tay "người đẹp".Bắt tay rồi! Trời ơi! Đẹp, đến tay cũng đẹp vậy là sao?-Tôi tên Minh, đây là John. Còn cậu tên gì?Người tên John khẽ gật đầu với tên Ma...Tinh, cửa thang máy mở ra, ngắt lời cô. Cô cảm thán. Suýt lộ, cảm ơn nha thang máy!-Tôi tên Mark. Ở phòng 204. Tôi về phòng trước, chào hai chưa nói hết, cô đã chạy ào về phòng. Minh lắc đầu. Phòng 204 ở tầng 5, đây là tầng 6 mà, căn cứ vào đó, cậu nhóc đã nhào vô phòng chương 1-
CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH – Gặp gỡ định mệnh… 642 1024 admin 26/03/2022 26/10/2022 Cuộc gặp gỡ định mệnh Ê Đạt! Tối nay đi hát ở chỗ anh Dương với tụi tao chứ? Bạn Đạt nói.– Sao bữa anh Dương kêu nghỉ. Đạt quay sang hỏi.– Anh Dương mới gọi điện lại nói kêu tối nay hát.– Thôi tao không đi. Tụi mày đi đi.– Mày điên à. Tụi tao tới quánh đàn à, có đứa nào hát được. Đi với tui tao cho rồi.– Ờ. Vậy đi. Đạt trả lời với vẻ chán nản.– Tao thấy mày thất thần sao á Đạt. Hôm qua thì ngã xe. Lâu vậy mà vẫn chưa quên được em ấy à.– Bỏ đi mày! Yêu đương gì? Đạt vừa nói vừa uống hết ly rượu.– Anh em với mày lâu rồi, biết hết rồi còn bày đặt.– Kệ tao đi mày.– Thôi được rồi. Tối nhớ qua nhá. Tụi tao với anh Dương chờ. Bạn Đạt vỗ vai Đạt nói rồi vẫn uống, uống rất nhiều, trong hơi say anh thấy hình bóng của người con gái anh đã từng yêu rất nhiều và đến bây giờ vẫn vậy. Tình yêu làm con người ta say mê rồi có lúc đầy người ta xuống vực thẳm u ngày cô gái đó quyết định rời xa Đạt, cậu rơi vào những khoảng trống, vì tình yêu lấp đầy nó chợt biến mất. Câu chưa từng rơi một giọt nước mắt nào cả, cũng chẳng ghét bỏ, trái tim cậu đau khổ, cậu vẫn chưa quên được người con gái ấy, hay tại vì cậu vẫn cố chấp với tình yêu mù quáng mà không muốn buông tay.… – Ê mày gọi cho thằng Đạt coi sao nó lâu đến thế. Muộn rồi, khách đang chờ, mất công ông Dương ông nổi cáu lên. – Tao gọi mà có thấy đứa nào nhấc máy đâu. – Cái thằng điên này. Đã nói đi rồi. Giờ không biết phương trời nào, gọi điện không bắt máy nữa chứ. – Có chuyện gì vậy mấy đứa? – À. Anh Dương ơi. Thằng Đạt hát chính mà giờ nó chưa tới. Anh thông cảm đợi tụi em thêm chút nữa được không? – Mấy chú làm ăn vầy là chết anh mày, khách người ta đông quá trời, chờ từ nãy rồi. Mấy chú gọi thằng Đạt mau mau dùm anh để anh nghĩ cách.…– Minh ơi! Vô đây anh biểu?– Dạ sao vậy anh? Minh chạy vô nhìn Dương nói.– Em biết chơi piano phải không? Em có hát được không?– Dạ cũng được. Mà sao vậy anh?– Giờ hát chính của nhóm nhạc người ta chưa đến, mà khách chờ lâu rồi, em giúp anh đi ha. Em hát trong khi anh gọi người hát tới nha! Vậy nha! Dương nói rồi chạy lên sân khấu.– Ơ! Em…Minh ngỡ ngàng chưa kịp nói gì cả.…– Xin chào mọi người! Những người bạn đã ủng hộ Dương và Homestay của Dương trong thời gian qua. Trong đêm nhạc tối nay, trước khi tới phần trình diễn của ban nhạc AM, Dương muốn giới thiệu với các bạn một giọng ca hoàn toàn mới mẻ với cái tên cực kì dễ thương Minh Minh. Mời các bạn cùng thưởng thức. Dương nói và chỉ tay về phía bước lên sân khấu với vẻ rụt rè– Xin chào quý vị, hôm nay Minh Minh xin được gửi tới quý vị và các bạn một ca khúc của ca sĩ Mr Siro mang tên Dưới những cơn mưa. Mời quý vị và các bạn cùng lắng tiến đến bên cây đàn piano, cô nhẹ nhàng ngồi xuống và bắt đầu những nốt nhạc đầu tiên. Và rồi giọng hát của cô cất lên, một giọng hát nhẹ nhàng và sâu lắng.“Trời trắng xóa màu mưaMọi thứ đang lu mờ quá nhanhPhố vắng ướt nhòa đã khắc sâu hơn những nỗi buồnNhận ra ngần ấy nămAnh vẫn không thuộc về emEm đã có tất cảNhưng tim anh thì khôngVà những gì đã từng, tồn tại giữa hai chúng taCó lẽ không phải tình yêu anh mong đợi.” “…”Sau những nốt nhạc, sau những ca từ vừa vang lên, người ta cảm thấy ở đó tồn tại một nỗi đau thật sự. Sự da diết đó chỉ có những người đã từng trải qua mới cất lên được. Minh đắm chìm trong bài hát, khóe mắt cô bỗng cay xé, rồi có những giọt nước mắt đã gian phòng tràn ngập trong im lặng, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng lắng nghe, như chính những giai điệu của tình yêu và của sự tan vỡ. Trong những con người đó, có một kẻ cũng đang lắng nghe như thấu hiểu cả trái tim mình, đó là Đạt. Cậu uống hơi nhiều nên tới trễ. Khi Đạt bước vào, giọng hát của Minh đã khiến lòng cậu như lặng lại. Có chút gì đó bi ai, có chút gì đó thương nhớ và cả sự đau đớn chạm tới sâu thẳm trái tim của hát kết thúc, những tiếng vỗ tay của khán giả vang lên, Minh lặng lẽ gật đầu cảm ơn rồi đi xuống sân khấu, chắc có lẽ vì quá xúc động mà cô chạy thẳng ra khu vườn của Homestay, lặng lẽ ngồi xuống bên ghế đá rơi nước nhạc cuối cùng cũng bắt đầu, giọng hát của Đạt vang lên, lúc trầm ấm mạnh mẽ, lúc lại yếu đuối dễ khiến trái tim con người ta tan chảy. Trong giọng hát ấy, đâu đó vẫn phảng phất một nỗi buồn mà chỉ những người cùng cảnh ngộ mới có thể thấu làm, Minh dắt xe ra về. Cô đang dắt thì có một bàn tay chạm nhẹ lên vai cô rồi nói– Chào cô. Xin lỗi cô…– Chào anh… A…Anh là người hôm bữa tôi gặp ở đèo đúng không? Anh đã đỡ chưa? Minh ngạc nhiên nói.– À. Cảm ơn cô, tôi đỡ rồi. Tôi xin lỗi vì chuyện hôm bữa.– Hì hì. Anh không sao là được rồi. Mà anh hát hay quá!– À ừ. Cô hát cũng hay lắm.– Hihi. Cảm ơn anh nha. Tôi về trước đây. Chào anh.– Chào cô! Đi về cẩn thận. Minh đã rời khỏi nhưng Đạt vẫn đứng yên đó cho tới khi mấy đứa bạn tới vỗ vai và gọi về – Ê Đạt! Về thôi. Đứng ngây ra đây chi ông nội. – Không có gì. Về thôi. Đạt khẽ cười rồi nói. – Đi uống cái gì không mày? – Tụi mày đi đi. Tao hơi oải về phòng nghỉ đây! – Ok. Vậy tụi tao đi đây. Mày về cẩn thận. Đạt đi về nhà nhưng lại lòng vòng thành phố, cái thành phố này bé nhỏ thế thôi nhưng sao khiến con người ta cảm thấy thật cô đơn. Đà Lạt, mọi thứ đều trôi qua yên ả, nhưng trong lòng Đạt lại là những cơn sóng dữ dội của mối tình đã qua. Cái bình yên đó, càng làm con người ta cảm thấy bơ vơ. Đạt cứ lòng vòng thành phố mãi cho tới khuya, cậu quay lại căn phòng của phòng đã gắn bó với cậu trong suốt những năm tháng sống ở Đà Lạt. Không sinh ra ở đây, nhưng Đạt có một cái duyên lạ kì với nó. Rời Sài Gòn, cậu quyết định sinh sống và làm việc ở Đà Lạt. Chính nơi đây, cậu cũng đã gặp người con gái mà có lẽ cả đời sẽ không bao giờ quên được. Mối tình đầu với những hạnh phúc và đau khổ mà tới giờ trong cậu vẫn chưa thể nào nguôi ngoai. Rồi chợt trong đầu Đạt lại hiện lên hình ảnh của Minh, cô gái với giọng hát ngọt ngào ấy cứ phảng phất đâu đó quanh thấy nụ cười của Minh có sức cuốn hút không thể nào diễn tả được, có chút gì đó ấm áp, chút gì đó lạnh lùng và cả những đau khổ nữa. Đạt vội bật dậy lấy cây đàn guitar, bắt đầu dạo những nốt nhạc “Anh vẫn chưa từng nghĩ trái tim mình có thể quên được em Anh vẫn thấy hình bóng em phảng phất đâu đây Hỡi em, cô gái anh đã từng yêu Có lẽ xin để em ngủ yên mãi trong trái tim này Hôm nay anh đã gặp một người con gái Nụ cười giống ánh nắng ban mai Trái tim anh bỗng nhiên loạn nhịp một lần nữa Anh cứ ngỡ chỉ có mình em…. Có lẽ là định mệnh…”– Ê! Khuya rồi thằng kia! Không để người ta ngủ hở mày! Hát hò gì giờ này nữa! Có tiếng gõ cửa và giọng của hàng xóm cạnh phòng vang treo cây đàn lên tường, cậu nằm lên giường và mỉm cười, lẩm nhẩm điệu nhạc vừa lẽ, những đau khổ của mối tình cũ đã để lại vết sẹo lớn trong chúng ta. Nhưng những đau khổ ấy không nhất thiết phải tiếp diễn. Nếu chúng ta có niềm tin vào tương lai mọi thứ sẽ trở lên tốt đẹp hơn. Hãy thôi đóng cánh cửa trái tim lại, mạnh mẽ lên và tự tin đón lấy những điều kì diệu tình yêu mang lại là cách giúp ta vượt qua những nỗi đau.…– Reng! Reng! Reng! Reng! Tiếng chuông đồng hồ báo thức.– Trời ơi, đang ngủ mà chuông reng gì đây trời. Minh uể oải, mò cái báo thức rồi tắt. Cô lại lăn ra ngủ tiếp.– Reng! Reng! Reng! Reng! Tiếng chuông đồng hồ báo thức lại vang lên– Hả! 7h sáng rồi ư! Minh mở mắt ra nhổm dậy nhìn đồng hồ. Cô chạy thẳng vô đánh răng rửa mặt.– Trời ơi. Đã muộn 30 phút rồi. Ahuhu. Phải nhanh. Phải nhanh thôi! Hừ… Hừ…– Chị dậy rồi à! Duyên uể oải nói.– Chị muộn làm mất rồi trời ơi. Sao hôm nay em không gọi chị dậy.– Hôm nay chủ nhật mà, em đâu có đi học đâu, chị làm em tỉnh dậy luôn rồi đây! Duyên vừa ngáp ngủ vừa nói.– Thôi được rồi! Chị đi đây. Em tự túc bữa sáng đi nhá! Minh vội vàng nói rồi chạy đi làm.– Ok cô gái. Duyên vừa nói vừa muốn ngủ gật.…Minh chạy đến Homestay thì gặp Đạt vừa đi xe vô, vừa tới cô vội quá xuýt nữa thì huých vô xe của cậu ta– Xin lỗi! Xin lỗi nha. Tôi muộn giờ làm rồi! Minh vội vàng nói rồi chạy vô trong để mặc Đạt chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.– Anh Dương! Em xin lỗi nha. Em tới muộn mất. Minh bối rối nói.– Thế thì tôi trừ lương thôi! Dương nghiêm mặt nói.– Dạ. Minh thều thảo nói, mặt mếu như cái bánh bao.– Tôi chỉ hù cô thôi, Minh à. Bữa sau đừng đi muộn nữa nghen, làm chi mà phụng phĩu dữ vậy trời. Dương vừa nói vừa cười. Dương còn cốc đầu Minh một cái.– Tuân lệnh anh Dương. Vậy em đi làm đây. Minh vừa nói vừa cười khì khì.– À quên! Minh ơi. Lại đây anh biểu.– Sao vậy anh Dương.– Giới thiệu với em. Đây là Minh. Em họ của anh.– A…Hôm bữa hát ak. Thì ra là em của anh.– Đúng rồi. Đặc biệt Minh sẽ làm cùng với em, hai em sẽ phụ anh trông nom Homestay này.– Hai đứa bắt tay cái coi! Dương hào hứng và Minh bắt tay nhau theo yêu cầu của Dương. Cả hai cười với nhau nhưng đều rất ngượng ngùng.– Minh à. Từ nay chàng trai này sẽ phụ em. Nó mà lười biếng thì nói anh nghe chưa. Không anh mày trừ lương cả hai tụi bay luôn đó.– Dạ anh!! Cả Minh và Đạt đều nói cùng một lúc, hai người cúi đầu mà cụng cả vào nhau.– Hai đứa làm việc đi! Dương vừa cười vừa những công việc như thường ngày, nhưng hôm nay lại khác. Hai con người, hai vết thương, họ gặp nhau cùng làm chung một công việc. Có lẽ là sự tình cờ nhưng cũng có thể là định mệnh để họ gặp được nhau....continue…
truyện tranh cuộc gặp gỡ định mệnh