truyện sóng ngầm trường lê

vii Lê Văn Siêu (1911-1995): tốt nghiệp trường Công Nghệ Thực Hành ở Hải Phòng, đốc công SOÁ 67 ix Việt Nam Văn Minh Sử Cương (Lê Văn Siêu) trang 68. x Bất ngờ sóng ngầm trên thị trường bất động sản Đình Sơn. dinhsonthanhnien@gmail.com. Theo đó, chỉ trong một thời gian khá ngắn, khoảng 1.300 căn hộ, shophouse đã được bán ra thị trường với giá ban đầu khoảng 4.300 USD/m 2 thì nay đã tăng lên hơn gấp đôi là 9.000 USD/m 2 Đế Sủng. Tác giả: Mão Liên. Thể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, ông trời tác hợp, thiên chi kiêu tử, sủng ngọt, 2s. Số chương: 128 chương + ngoại truyện (raw đã hoàn) Tình trạng: Đang làm. Edit: Mặc Mặc Vô Ngôn & Huyết Hoa Khuynh Thành & Ám Sơ Vân. Sóng Ngầm (Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Phần 2) Câu chuyện này là phần tiếp theo của bộ ngôn tình trinh thám đình đám "Hãy nhắm mắt khi anh đến" tiếp tục được Đinh Mặc xây dựng đầy hấp dẫn. Một nhóm sát thủ mặt nạ bất thường, tên sát nhân bươm bướm đã Vật Lý Sóng. Kỹ Thuật Điện Tử Bộ Sách Phân Loại Và Hướng Dẫn Giải Đề Thi Đhcđ Trường Chuyên Lê Hồng Phong [Đhcđ] Bộ Sưu Tập Đề Thi Thpt Quốc Gia 2020 Môn Hóa [Đhcđ] Các Đề Thi Thử Môn Toán Có Đáp Án Mới Nhất materi ips kelas 4 sd kurikulum 2013 pdf. Cuộc gặp mặt ngắn ngủi với cái kết không mấy tốt đẹp. Nam được đưa ra ngoài đợi, ở trong phòng Huy Trâu tức tối tỏ thái độ— Rõ ràng đây là một việc làm không hề dễ dàng. Hưng Già chỉ ở trong Monaco, hắn được bảo vệ mấy lớp. Kể cả có tiếp cận được Hưng Già đi chăng nữa thì muốn thoát khỏi đó cũng là điều không Trắng ngồi xuống nói— Điều này em biết, chúng ta đã cử thằng Vinh sắt đi thăm dò một thời gian. Nhưng kết quả vẫn chẳng thu lại được gì ngoài con số 0, tuy nhiên đây cũng là một thử thách cho người của anh. Chẳng phải anh nói cậu ta có khả năng hay sao..!? Một kẻ từng cứu được anh thì em nghĩ không đơn giản chút Con chen vào— Nam Trắng nó nói đúng đấy, người của ông chẳng lẽ ông lại không tin tưởng. Vinh sắt trước đây chẳng phải cũng dưới trướng của ông là gì..!? Ha ha ha, chỉ có điều thằng này hơn Vinh sắt nhiều, hơn cái to mồm. Chắc gì nó đã biết Hưng Già là ai, vậy mà dám quả quyết 3 ngày sẽ làm xong. Chỉ sợ có gan làm nhưng không có mạng mang về. Tôi cũng hiểu tại sao Nam Trắng lại đưa ra thử thách này, bởi Hưng Già vênh váo như vậy cũng bởi lão ta có công an đứng sau làm thế lực chống lưng. Động vào hắn cũng như động vào công an. Một cách kiểm chứng xem xem thằng này có phải cớm hay không.!? Chỉ sợ dù không phải cớm thì nó cũng không còn cơ hội quay lại đây Trâu tức giận vô cùng, bởi sau cái chết của Vinh sắt, trách nhiệm từ chi nhánh Vinh Sắt, bản thân Huy Trâu cũng phải chịu. Sau vụ đó uy tín trong nội bộ của Huy Trâu với những người còn lại bị giảm sút. Vũ Con, một kẻ luôn gầm ghè với Huy Trâu trong mọi việc, nếu là trước đây hắn sẽ không tiện lên tiếng. Nhưng tiểu nhân thừa nước đục thả câu, càng ngày hắn càng ra mặt công kích. Đáng tiếc con người Huy Trâu chỉ có cái dũng mà không có mưu. Mọi hành động của Huy Trâu đều rất dễ đoán. Giang hồ chạm mặt chém gϊếŧ nhau Huy Trâu không ngán, nhưng để tính toán thiệt hơn thì Huy Trâu lại kém Vũ Con, hay như Nam Trắng một bên ngoài, qua cuộc tiếp xúc vừa rồi Nam cũng ngay lập tức nhận ra, bộ sậu của Thành Hưng có vấn đề. Các phe cánh dường như vẫn luôn đố kỵ lẫn nhau. Tin mà Nam biết thì hiện nay Huy Trâu chỉ sau quyền của Thành Hưng. Tuy nhiên điều này chưa chắc chắn nếu như ba thành viên còn lại không đồng tình trong mỗi quyết định. Với Nam phát hiện này vô cùng quan trọng. Nam nhận thấy Vũ Con là người ra mặt phản đối Huy Trâu quyết liệt nhất. Bên cạnh đó Nam Trắng là một kẻ thâm sâu, khó dò....Hắn là loại người hai mặt, một bên hắn ra điều đồng ý với Huy Trâu, nhưng mặt khác hắn lại đưa ra thử thách để xoa dịu Vũ Con. Và hắn làm điều này rất trơn tru khi yêu cầu Nam đi vào con đường nguy cần biết Hưng Già là người như thế nào, nhưng việc hắn mở một tụ điểm ăn chơi lớn nhất khu vực thành phố, không chỉ vậy hắn không thuộc một băng đảng nào. Monaco luôn hiên ngang, sừng sững trước sự thèm thuồng của tất cả các tổ chức xã hội đen. Tuy nhiên không ai dám tranh giành, bởi vì Monaco thuộc sự bảo kê của chính khẽ phì cười" Chính quyền chẳng phải là băng đảng lớn nhất mang tên Búa Liềm hay sao."Cánh cửa mở ra, Huy Trâu bước vào, nhìn mặt Huy Trâu, Nam đoán ngay vừa có tranh cãi. Huy nói— Sao mày dám nhận công việc đó. Mày có biết Hưng Già là ai không..!?Nam trả lời— Vậy theo đại ca lúc đó em nên từ chối. Nếu em từ chối thì danh dự cũng như sự tin tưởng của đại ca sẽ biến Trâu gắt— Nhưng như thế nghĩa là mày đang tự chuốc lấy nguy hiểm. Cái vũ trường đó được bảo vệ dày đặc, mà Hưng Già hắn chỉ ở lỳ trong phòng. Kể cả mày có lại gần được hắn mày cũng không thoát khỏi đó được đâu. Mà nếu đưa người cứng đi theo mày không may bị lộ cũng sẽ ảnh hưởng đến Thành Hưng. Rõ ràng chúng nó đang muốn dồn mày vào đường cùng. Hay là mày bỏ đi, quay về quán bar nhỏ của tao làm việc giờ Nam đã phần nào hiểu rõ con người Huy Trâu. Thực chất hắn không xấu, bản chất hắn vẫn có chút tốt đẹp. Huy Trâu là kẻ biết lo lắng cho đàn em, biết ơn ai từng giúp đỡ mình. Nhìn cái cách mà hắn bảo vệ Nam trong phòng họp ban nãy, cộng với bây giờ hắn khuyên Nam từ bỏ, bất chấp danh dự của mình. Nam khẽ cười— Đại ca, nam nhi đại trượng phu, lời nói ra như mũi tên không thể rút lại. Được một người như đại ca tin tưởng em đâu thể vì lo sợ an nguy cho bản thân mà chạy trốn được. Dù có thế nào thì việc này em vẫn phải làm. Mà đại ca yên tâm đi, không phải khoe khoang nhưng trước đây em cũng có được học qua một chút võ nghệ. Dạo gần đây không chơi thứ kia nữa em thấy cơ thể khoẻ hơn ra nhiều. Đại ca nếu có thông tin gì về Hưng Già thì cho em biết là được. Em sẽ cố gắng không để đại ca thất trước được Nam ra tay hỗ trợ Huy Trâu phần nào đã biết qua bản lĩnh của Nam. Lúc ấy tuy Nam nhìn rất nhếch nhác, lại còn nghiện ngập nhưng một mình Nam lại có thể đánh cùng lúc khiến cho 3-4 tên giang hồ săn đuổi Huy Trâu nằm đất. Huy Trâu nói— Nếu mày đã nói vậy thì tao cũng đành chấp nhận. Đi theo tao, tao có một số thông tin về Hưng Già mà mày cần phải đứng dậy đi theo Huy Trâu vào phòng riêng của Huy. Chỉ có hai người, Huy trâu bảo Nam lấy rượu trong tủ rót ra hai cốc, Huy Trâu bắt đầu— Hưng Già là một kẻ mới nổi danh trong 3 năm trở lại đây. Hắn đi lên từ việc bảo kê sòng bài, thu phế tiểu thương tại các chợ đầu mối. Sau khi có lực, hắn bắt đầu móc nối với công an để tạo chỗ đứng cho mình. Mấy năm sau những tay công an được hắn nuôi dần dần được thăng chức. Từ đó chuyện làm ăn của Hưng Già càng phát triển hơn. Tích góp vốn liếng, nhìn thấy việc mở vũ trường sẽ thu về nhiều lợi nhuận, lại được công an bảo kê nên Hưng Già đã xây dựng Monaco. Khu đất của Monaco hiện nay đã từng là tranh chấp của nhiều thế lực. Ngay cả Thành Hưng cũng muốn chiếm, tuy nhiên bằng một cách nào đó kẻ hưởng lợi cuối cùng lại là Hưng Già. Monaco chính là nơi mà Hưng Già quan tâm và cũng chính là nguồn sống của hắn. Hưng Già không phải tay chém gϊếŧ nhưng bên cạnh hắn có những tên rất giỏi trong việc này. Monaco thì ai cũng có thể vào được, còn để tiếp cận được Hưng Già lại là chuyện khác. Người nguy hiểm nhất phải kể đến chính là Tám Ngựa, một tay giang hồ bản lĩnh. Lúc nào Tám Ngựa cũng theo sát bên Hưng Già. Trước đây tao cũng đã cho đàn em đến Monaco để thăm dò. Mất khá nhiều thời gian nhưng thằng đó cũng không thể tiếp cận được Hưng đến đây Nam nghĩ ngay đến Vinh Sắt. Huy Trâu tiếp tục— Trong Monaco có một căn phòng riêng biệt, căn phòng này kiểm soát toàn bộ mọi hoạt động của Monaco, nó nằm ở tầng hầm. Lối đi xuống tầng hầm luôn luôn có người canh giữ, ở dưới tầng hầm ngoài Hưng Già thì tay chân bảo kê của vũ trường đều ở đây. Muốn đến được phòng của Hưng Già chắc chắn phải đi qua mặt chúng. Người của ta chưa ai đi được đến đó im lặng nghe Huy Trâu nói, cũng không quá bất ngờ khi mà Hưng Già lại cẩn trọng như vậy. Vũ trường Monaco, Nam cũng đã từng ghé qua. Chưa cần nhắc đến người bảo vệ Hưng Già, ngay cả những tên bảo kê trước cửa ra vào cũng rất quy củ, nghiêm ngặt. Lần trước Nam cũng đã dành thời gian nghiên cứu địa hình xung quanh Monaco. Đúng như Huy Trâu nói, vào thì dễ nhưng ra thì rất không vì vậy mà Nam mất đi vẻ tự tin. Chủ yếu bây giờ Nam sẽ lựa chọn cách nào để hành động mà thôi. Để cho chắc ăn, Nam cần phải quay lại Monaco một lần nữa. Nam nói với Huy— Cảm ơn đại ca về những thông tin hữu dụng. Đại ca hãy đợi tin của em trong ba ngày nữa. Giờ em xin phép ra về để chuẩn bị một số Trâu gật đầu— Được, để tao gọi người đưa mày đồng ý, một lát sau kẻ dẫn đường đưa Nam đến đây đã đợi ở ngoài cửa phòng. Nam cúi chào Huy Trâu rồi đi theo tay anh chị kia rời khỏi Thành Hưng. Đi qua một vài phòng khác Nam thấy Khang Trọc đang ngồi đó cùng với những tên mặt mũi rất bặm trợn. Không hiểu chúng nói gì với nhau nhưng Khang Trọc trợn mắt nhìn Nam rồi cười nhếch mép. Hắn đưa một ngón tay nang cổ rồi kéo dài như gửi đến Nam lời đe doạ" Tao sẽ cắt cổ mày."Cả đám còn lại khoái trí cười hùa theo, dẫu vậy Nam vẫn đi qua mà không thèm mảy may suy nghĩ. Vừa bước xuống tầng 1 thì Nam nhìn thấy một người đội mũ lưỡi trai kéo sụp xuống nửa khuôn mặt đang bước ra phía cửa chính cách Nam độ 20m. Nhìn người này Nam thấy rất quen tuy chỉ thấy qua một nửa khuôn mặt. Nam chạy theo nhưng hắn đã mở cửa rồi đi mất. Tay anh chị vội hỏi— Có chuyện gì vậy..!?Nam nhìn xung quanh một lần nữa rồi đáp— Không, không có gì....Trong đầu Nam suy nghĩ" Không lẽ là hắn, nhưng sao hắn lại xuất hiện ở đây được nhỉ..?? " Tác giả Trường LêThể loại Đô ThịGiới thiệuNối tiếp seri truyện Dì Ghẻ đã kéo dài đến phần thứ 2 là Ông Trùm. Sau biến cố 2 năm kể từ ngày bà ngoại bị " kẻ thù " giết chết. Nam đã lưu lạc ở đâu..? Đã làm những gì thì phần 2 mang tên Ông Trùm chúng ta đã tình giữa cô Thúy và chú Đại liệu có tan vỡ bởi những bức ảnh từ một kẻ bí mật gửi đến. Rốt cuộc những kẻ đứng trong bóng tối là ai..? Tại sao chúng lại làm những chuyện như vậy..?Nam sau quãng thời gian biến mất hiên giờ thế nào.? " Lép bép....lép bép.."Tiếng củi khô đang cháy nổ tanh tách khi Nam khẽ đẩy phần củi từ bên ngoài vào, mùi thơm của khoai lang nướng đang lan tỏa khiến cho Lụn chảy nước miếng, nó nhìn Nam hỏi- - Anh ơi, chín chưa ạ..?Nam lắc đầu- - Chưa đâu, phải vùi một lúc nữa ăn mới thơm. Ngửi thấy không, nức hết cả mũi rồi nhăn mặt- - Nhưng em đói quá cười- - Anh đã bảo mày ở nhà mà không nghe, cứ cố theo anh làm gì. Khu rừng này nguy hiểm lắm đấy có biết không hả..?Lụn gãi đầu ngại ngùng, nhưng ánh mắt của nó được ánh lửa chiếu vào long lanh, nó quả quyết- - Em biết, nhưng đi với anh Nam thì em không sợ gì cả. Với lại lần này là đi hái thuốc cho bé Nhi, em muốn tự tay mình làm điều gì đó cho lắc đầu rồi dùng một xiên que nãy giờ Nam ngồi vót nhọn. Vẩy nhẹ bàn tay, nhìn qua rất nhẹ nhàng nhưng xiên que ấy cắm phập vào giữ đám tro vẫn còn đang ửng hồng rất nóng. Nam nói- - Chín rồi đó, cẩn thận kẻo cầm xiên que rút lên, cái que xiên chính giữa vào củ khoai lang được được vùi trong tro đỏ. Tuy bên trong đã mềm, rướp ra cả mật vàng nhưng lớp vỏ khoai bên ngoài khá cứng bởi đã cháy đen. Vậy mà chỉ một cái vẩy tay Nam lại có thể khiến cho xiên que tưởng chừng vô hại kia cắm phập vào xuyên qua củ khoai như vậy. Lụn nhìn Nam đầy thán phục- - Anh Nam siêu quá đi. Em bẻ cho anh một nửa xoa đầu Lụn rồi nói- - Em ăn đi, anh không đói. Vẫn còn 1 củ mà, để sáng mai ăn sáng rồi trở về làng cậu bé bị bỏng gần như một nửa khuôn mặt đang thổi phù phù những miếng khoai nóng giãy, nghe cậu bé muốn chăm sóc Nhi, Nam thấy hình ảnh của mình ngày xưa, cái ngày mà hai anh em Nam phải nương tựa vào nhau mà sống, nhớ đến quả táo mà bố Nam cho Hạnh khi cả hai mới dọn về nhà mụ Hường sống. Nam cũng nhường cho em hết những gì ngon lành than vẫn cháy, nhưng trời đã về khuya, đêm trong rừng rất lạnh. Bớt lửa để tránh thu hút thú dữ, Nam ngước lên bầu trời le lói những vì sao đang ánh lên sau những tán lá cây của rừng rậm- - Con bé Hạnh giờ ra sao rồi nhỉ..? Mình nhớ nó 3 năm, kể từ ngày được Đen đưa đến đây......Vậy mà đã 3 năm trôi qua rồi, thời gian như một con thoi dệt vải, cuộc đời con người như những mành chỉ được con thoi đó quay dần cho đến khi kết thúc. Chỉ có điều con thoi thời gian không bao giờ dừng lại, còn chỉ trên nó cũng như tuổi đời của con người, cuối cùng sẽ chấm năm, không dài, nhưng cũng không phải ngắn. Đối với người bình thường 3 năm ở đây có lẽ là một địa ngục trần gian, là một cực hình không ai dám đương đầu. Nhưng với Nam quỹ thời gian 3 năm qua dường như chưa đủ, bởi cho dù có cố gắng tận dụng thế nào thì Nam vẫn không thể đồng ý với bản thân rằng đã đủ. Ngày đêm tập luyện không kể mưa gió, trời nóng hay lạnh. Sức chịu đựng và ý chí của Nam khiến cho tất cả phải nể sợ. Họ không biết mục đích cuối cùng của Nam là gì, nhưng họ nhận thấy rằng trong Nam đang ẩn chứa một con quỷ đáng con quỷ này chỉ trong vòng 3 năm đã có thể một mình tung hoành trong khu rừng rậm mà trước đây chỉ chậm một chút nữa thôi tính mạng của nó đã bị khu rừng nuốt chửng." Phì...Phì..."Trong màn đêm lạnh lẽo, ánh lửa dường như không đủ để con người có thể nhìn thấy được những gì đang diễn ra xung quanh. Vậy nhưng một lưỡi dao sắc nhọn vừa lóe lên rồi cắm phập vào gốc cây cách đó chừng 4m. Ngay lập tức cành lá xào xạc, một lát sau tất cả lại trở về trang thái im ìm, tĩnh lặng, không có gì ngoài tiếng côn trùng, tiếng củi ăn xong đã ngủ say, Nam cởi áo ngoài đắp thêm vào cho thằng bé, cẩn thận hơn Nam lấy trong túi ra một lọ thuốc nhỏ màu vàng, chấm lên đầu ngón tay, Nam khẽ bôi lên tay chân, cũng như trán của Lụn. Thứ này chính là một loại thảo dược được Pỉn Tá sử dụng mỗi khi đi rừng, nó có tác dụng tránh rắn và các loại côn trùng có nọc độc. Mới ban nãy đã có con rắn muốn tấn công hai anh em. Lưỡi dao mà Nam phóng đi cũng có tẩm loại thảo dược hữu hiệu này. Đó chính là lý do vì sao mà con rắn ngay lập tức phải trườn rừng nguy hiểm là vậy nhưng vì Lụn nhất quyết đòi đi theo nên Nam cần phải chú ý hơn rất nhiều. Bé Nhi bị ốm, sốt khá cao vào chiều tối ngày hôm qua. Cơn sốt rừng khiến cho Nhi hôn mê bất tỉnh ngay sau bữa cơm. Thật không may khi mà thứ thuốc để điều trị bệnh sốt rừng lúc ấy lại không còn. Ở đây sức khỏe của tất cả mọi người đều nhờ vào Pỉn Tá, một trong bốn gã sư phụ, bởi rất lâu mới có người đi ra khỏi rừng để mua nhu yếu phẩm cần thiết. Ngoài ra cuộc sống của dân làng đều là tự cung, tự trời đã sẩm tối, việc đi vào rừng đã là một chuyện khó khăn, nguy hiểm chứ chưa cần nói đến tìm được cây thuốc. Loại cây này mọc trên vách núi đá dựng đứng, rất khó để hái được vào ban ngày, trời sắp tối nên ai cũng nói để khi sáng sẽ lập tức đi hái thuốc. Tuy nhiên nhìn con bé nằm mê man, hơi thở không đều đặn, mỗi lúc nó lại sốt cao hơn, nhưng người nó thì lại lạnh. Nam mới đưa ra ý kiến, Nam sẽ vào rừng hái trong những người ở đây thì chỉ có Pỉn Tá và Nam là biết rõ cây thuốc này. Pỉn Tá không thể rời khỏi làng bởi bệnh tình của Nhi chưa rõ sẽ dẫn đến biến chứng gì, những người còn lại có thể đi rừng nhưng lại không biết cây thuốc mọc ở đâu. Nếu để muộn hơn sợ rằng Nhi sẽ càng nguy hiểm. Vậy nên dù cho mọi người khuyên ngăn nhưng Nam vẫn quyết định đi vào rừng hái một nỗi cậu bé Lụn cứ đòi đi theo, đã ba năm trôi qua nhưng dường như Lụn vẫn chưa thể quên được cái ngày mà Lụn để lạc mất Nhi, lần đó cả Nam và Nhi đều suýt chết. Cũng sau lần lạc trong rừng ấy, sức khỏe của Nhi có phần yếu hơn trước, Nhi dễ bị ốm, dễ bị mắc bệnh hơn tất cả mọi người. Điều kiện vật chất thiếu thốn cũng không còn cách nào hơn. Ý thức được việc đó nên Lụn muốn làm điều gì cho Nhi, cũng là chuộc đòi theo nhưng không ai cho, nhìn thằng bé khóc lóc đến đỏ cả mắt Nam cũng thương lắm. Nhưng khu rừng thực sự nguy hiểm, chỉ cần sơ xảy một chút thôi sẽ phải trả giá bằng tính mạng. Có điều, khi Nam chuẩn bị dụng cụ, đồ đạc thì Nam phát hiện ra một chuyện lạ. Vác gùi lên bước đi vào trong bóng tối của khu rừng Nam mới nói- - Nếu muốn đi thì cố chịu mà nằm yên trong gùi khá nặng khẽ nhúc nhích, tiếng nói trong gùi vọng ra- - Anh biết rồi à..? Anh cho em đi thở dài- - Em nghĩ cái gùi này hàng ngày anh cho đá vào leo rừng nên e bỏ đá ra chui vào rồi lừa anh hả. Thằng ngốc, đấy là luyện tập, còn đây là đi hái thuốc nên tất nhiên anh phải bỏ đá ra chứ. Có ai mà vác cái gùi nặng mấy chục cân đi rừng vào ban đêm thút thít- - Em...em xin lỗi....Em lại gây ra chuyện rồi, nhưng em chỉ muốn hái thuốc cho bé cười- - Anh biết nên anh mới vác theo em, đừng lo....Em không nặng bằng số đá hàng ngày anh vẫn đem theo. Mà này em sụt mất 3kg rồi đấy, lo ăn uống vào. Chịu khó nhé, anh sẽ đi nhanh đó.....Khi đến đoạn nghỉ anh sẽ để em vâng dạ đồng ý, chỉ với cái đèn pin gắn trên mũ mà Nam băng rừng rất nhanh nhẹn. Đó là trên vai còn vác theo cả một cậu bé, Nam hiểu được cảm giác của Lụn. Một người anh trai muốn chăm sóc em gái mình, Nam cũng biết Lụn luôn ngại ngùng bởi chuyện quá khứ, một đứa nhỏ lại suy nghĩ nhiều đến vậy thật khó cho nó. Bởi vậy, tuy phát hiện ra cậu bé trốn trong gùi Nam vẫn quyết định mang theo. Vì đây cũng chính là cơ hội để cho Lụn thấy yên thằng bé ngủ ngon lành, nhìn sang gùi thuốc đã được hái khá nhiều. Nam mỉm cười- - Khá lắm nhóc, sau này nhóc sẽ trở thành một người đàn ông thực thụ. Hãy cố gắng chăm sóc, bảo vệ cho những người mình yêu thương......Đừng giống như anh. Đánh giá 9/10 từ 17 lượt Ở một nơi mà ánh mặt trời chưa chiếu rọi qua, có một dòng sông ngầm lặng lẽ, trên con sông này, chảy xuôi là bạo lực, máu tươi hoà cùng tuyệt vọng. Khi một người lòng đầy đen tối, tội ác liền sinh sôi từ trưởng cục cảnh sát chính tay bắn chết một kẻ giết người, thi thể nạn nhân lại biến mất. Là một trò lừa bịp, hay là một âm mưu lớn?Sự mất tích bí ẩn của một diễn viên nổi tiếng, kẻ bắt cóc đã gửi những hình ảnh khiếm nhã nhằm che dấu những điều bí ẩn. Đúng lúc nghìn cân treo sợi tóc, làm sao phá giải mật mã để ngăn cản tai hoạ đổ xuống đầu? Hắn, là đồng đội kề vai sát cánh, hay là kẻ ác, rắp tâm phá hoại?Trong rừng núi yên tĩnh hoang vắng, tiếng kêu cứu tuyệt vọng chỉ được trả lời bằng sự im lặng của đất làng xa xôi thần bí, cuộc sống sung túc và sự trống rỗng của tâm hồn. Cứu vớt, truy đuổi, giết chóc, thức tỉnh, hết thảy đều diễn ra tại nơi âm u sâu thẳm kia. Ai đang nói dối? Ai đã phản bội? Ai gào thét trong 1500 độ thép nóng chảy? Ai ở trong bước đường cùng không khuất phục vẫn kháng cự lại?Phương Mộc trong "Đề thi đẫm máu" và "Giáo hoá trường" đều đi trên một con đường, phải chăng nó đã được định sẵn cho vòng xoáy của số mệnh, cậu vẫn như vậy kiên quyết lựa chọn thiện lương, lựa chọn kiên cường?Dưới chân bạn có một dòng sông đang âm thầm chảy, khi tất cả mọi thứ đều im lặng, nó đột nhiên rít gào cuộn trào mãnh liệt, bạn có nghe thấy không?

truyện sóng ngầm trường lê